Ước tính, hiện hệ thống VBPL của
nước ta có khoảng 100.000 VB. Trong khi ở Hàn Quốc, đến 15.000 VB đã báo động
“đỏ”, thành lập Ủy ban rà roát do Tổng thống đứng đầu, rà soát lại còn 5.000 VB
để người dân thực hiện.
Băn khoăn về nghị định “không đầu”
Nhiều ý kiến tán thành qui định thẩm
quyền của Chính phủ ban hành Nghị định “không đầu” (Nghị định quy định về những
vấn đề cần thiết thuộc thẩm quyền của Quốc hội, Ủy ban Thường vụ Quốc hội mà
chưa đủ điều kiện xây dựng thành luật, pháp lệnh) nhằm đáp ứng yêu cầu quản lý
nhà nước, quản lý kinh tế, quản lý xã hội.
Theo ông Phan Trung Lý – Chủ nhiệm
Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, trước mắt cần tiếp tục quy định giao Chính phủ
ban hành Nghị định “không đầu”, trừ trường hợp quy định liên quan đến quyền con
người, quyền công dân và vấn đề khác theo quy định của Hiến pháp là phải ban
hành dưới hình thức luật.
“Nhưng trước khi Chính phủ ban hành
nghị định quy định những vấn đề này cần phải được sự đồng ý của Ủy ban Thường
vụ Quốc hội” – ông Lý đề nghị.
Tuy nhiên, xét theo nguyên tắc pháp
chế, có một số ý kiến khác đề nghị không giao Chính phủ ban hành loại nghị định
này. Trường hợp cần thiết, Chính phủ có thể trình Quốc hội, Ủy ban Thường vụ
Quốc hội ban hành luật, pháp lệnh theo quy trình rút gọn. Hiện nay, Ủy ban
Thường vụ Quốc hội họp thường xuyên mỗi tháng một lần, do đó có thể xem xét,
ban hành sớm văn bản, đáp ứng yêu cầu thực tiễn.
Giao huyện, xã ban hành văn bản pháp
luật chỉ là ngoại lệ
Thẩm quyền, hình thức ban hành văn
bản của cấp huyện, cấp xã cũng là một vấn đề chưa đạt được sự thống nhất khi
thảo luận về Dự thảo này. Trong khi một số ý kiến đề nghị không quy định
cấp huyện, cấp xã được ban hành VBPL vì lo ngại trước tình trạng “rừng luật”
hiện nay thì Thường trực Ủy ban Pháp luật cho rằng, để bảo đảm chính quyền cấp
huyện, cấp xã thực hiện những nhiệm vụ, quyền hạn tự chủ của mình, việc giao
cho cấp chính quyền này thẩm quyền ban hành VBPL là cần thiết, nhưng phải quy
định chặt chẽ, rõ ràng về phạm vi, điều kiện, quy trình, thủ tục ban
hành.
“Không để như hiện nay khiến chất
lượng và số lượng ban hành không đảm bảo yêu cầu” – Chủ nhiệm Ủy
ban Pháp luật lưu ý.
Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường
nhấn mạnh: “Việc giao cho cấp huyện, xã, đơn vị hành chính đặc biệt ban hành
VBPL là thuộc thẩm quyền của Quốc hội không phải nguyên tắc lập pháp mà chỉ là
ngoại lệ để các cấp này thực hiện thẩm quyền tự quản. Còn lại phải chấp hành
pháp luật Trung ương, nếu không sẽ có tình trạng “phép vua không bằng lệ làng”
là nguy hiểm”.
Theo những ý kiến đề nghị quy định
cấp huyện, cấp xã được ban hành VBPL, quy định thẩm quyền ban hành VBPL của
chính quyền cấp huyện, cấp xã nhằm thực hiện quản lý nhà nước để triển khai
thực hiện chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của chính quyền địa phương. Hơn nữa,
đây là cấp chính quyền có quyền quản lý nhà nước thì tại sao lại không quy định
thẩm quyền ban hành VBPL để là công cụ quan trọng thực hiện quản lý nhà
nước.
Bộ trưởng Hà Hùng Cường đề nghị:
“Những cơ quan áp dụng pháp luật nên cân nhắc không giao cho quyền ban hành
VBPL thì hệ thống pháp luật đơn giản hơn, dễ thực thi hơn”. Việc không qui định
hình thức thông tư liên tịch và thông tư của TANDTC,
VKSNDTC, Kiểm toán Nhà nước không có
nghĩa là các cơ quan này không ban hành VB chỉ đạo các cơ quan địa phương của
ngành, nhưng các VB này chỉ có hiệu lực nội bộ ngành.
Thường trực Ủy ban Pháp luật cũng đề
nghị không nên giữ lại thông tư của Chánh án TANDTC, Viện trưởng VKSNDTC, Tổng
Kiểm toán Nhà nước, thông tư liên tịch của Viện trưởng VKSNDTC, Chánh án TANDTC
với Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ.
Ông Phan Trung Lý phản ánh: “Nhiều
VB liên tịch làm cả chục năm không ban hành được vì không ai chịu trách nhiệm,
và dù có ban hành thì bên nào cũng vẫn giữ quan điểm của mình khi thi hành nên
cần thì Ủy ban Thường vụ Quốc hội qui định chi tiết mà không cần thông tư liên
tịch”.
|